Một cụ già trên đường đi thăm bạn phải đi qua một chiếc cầu hẹp. Thấy có người đi ngược lại, cụ quay lui vì cầu hẹp đến nỗi không đủ để hai người có thể tránh nhau. Cụ già cứ đợi hết người này đến người khác, rồi đành trở về nhà.
Người ta hỏi cụ: tại sao như vậy? Cụ nói:
– Tôi không thể qua nổi cầu, vì có nhiều người đi lại quá.
– Cụ ơi! Cụ nói không đúng rồi, làm gì có người hả cụ!
Cụ già có vẻ bực tức:
– Sao? Chẳng lẽ tôi ngần này tuổi còn nói sai sự thật ư?
– Thưa cụ không phải thế! Trên cây cầu hôm nay không có người, vì nếu là người thực sự thì họ đã tự nhường lối cho cụ đi rồi. Những kẻ không biết kính trọng người già đâu có đáng gọi là người!