Truyện ngụ ngôn Bà Rùa ấy
Bà Rùa ấy là truyện ngụ ngôn Nga, có ý châm biếm những người tuy tốt bụng, hay hứa hẹn nhưng lại chậm chạp, lề mề quá mức nên chẳng giúp gì được cho ai.
Bà Rùa ấy đã chọn một cái nghề mà công việc có thể nhởn nhơ: nghề khâu vá mướn.
Một buổi sáng chủ nhật, bà Rùa đang nhấm nháp con Sên non, bỗng nghe tiếng chuông reo bên nhà bác Thỏ láng giếng.
Bà Rùa bảo Sên:
– Đợi ở đây nhé! Thể tôi sang xem có việc gì mà nhà bác Thỏ rung chuông đã!
Rùa chạy thật nhanh sang nhà Thỏ, đến hôm sau thì tới.
Thỏ nói:
– Mời bác vào nhanh, nhà tôi vừa sinh cháu trai, tên cháu là Phrít.
Bà Rùa reo lên:
– Phrít, cái tên hay đấy! Tôi sẽ dành cho cháu một món quà.
Bà Rùa bảo vậy, rồi về nhà tự nhủ [1]: “Ta sẽ khâu tặng Thỏ con một cái áo hồng vào ngày đầy tháng” và nhanh nhẹn bắt tay vào việc. Sau ba giờ đồ hồ, bà Rùa đã xâu kim xong, và bốn tiếng sau, bà khâu được mũi đầu tiên. Bà mải miết khâu, khâu thật nhanh, thật nhanh, cho đến khi xong một cái áo hồng.