Mẹ ơi con kể khẽ
Chuyện giấc mộng đêm qua
Mẹ chớ có nói ra
Vì con xấu hổ lắm
Một mình trong vườn vắng
Thấy mắc tiểu con liền
Tè xuống đám tóc tiên
Bỗng tiếng bà la mắng
Tỉnh dậy thật cay đắng
Ướt đẫm cái chăn hoa
Tại bữa canh chiều qua
Tối lại đi ngủ sớm
May chỉ bà biết thôi
Bọn thằng Tuấn thằng Khôi
Nhất là cái Ánh Tuyết
Chuyện này chúng mà biết:
lên 6 mà eo ôi
còn dấm đài xấu lắm