Sau một mùa hè, những cây trong vườn dường như buồn thiu. Cây Táo than thở:
- Ôi, nóng thế này thì tôi xỉu mất!
Cây Ổi cũng thì thào:
- Khát nước quá đi thôi!
Một sáng nọ, bỗng nhiên khí trời dịu hằn. Nghe những tiếng xôn xao, xào xạc.
- Ôi mát quá!
- Ôi, các anh các chị ơi! Đã tới mùa thu rồi! - Cây Mít giọng khàn khàn nói.
- Bộ áo của chúng ta sẽ được thay vào những chiếc lá non mơn mởn vào mùa xuân.
Bỗng anh Cam hốt hoảng:
-Ối, bộ áo đẹp của tôi đang chuyển vàng.
- Ối, 1 ,2 ,3 ,.... lá của tôi đang rụng dần - Anh Táo bảo.
Từng lá, từng lá đua nhau rơi rụng trong suốt mùa thu. Một vườn mùa thu đầy lá, ôi đẹp làm sao!